Thơ ca luôn là một phần không thể thiếu trong văn hóa đời sống con người. Những vần thơ mang trong mình nét đẹp nghệ thuật riêng. Nội dung luôn gắn liền với đời sống. Và Đồng Tháp cũng không thiếu những vần thơ hay về loài hoa biểu trưng nơi đây. Cùng Đất Sen Hồng thưởng thức những vần thơ hay về sen của nhà thơ Hữu Nhân – một người con của vùng Đất Đồng Tháp.
SEN 1
Biết là thuần khiết hồn sen
Em về từ chốn bưng biền xa xăm
Cất lên vũ khúc trăng rằm
Cho nghiêng ngả nắng cho thầm thì đêm
Biết là thuần khiết hồn sen
Em xa lạ đến thân quen lạ kỳ
Mấy lần định dợm chân đi
Là bao lần lá mê si gọi mời
Biết là thuần khiết. Vậy thôi
Ta tương tư nụ ta nhoài nhoài hoa.
SEN 2
Chẳng còn em và mùa thu phía trước
Chỉ còn ta với cuối hạ sen tàn
Trong chút nắng se chiều mưa đẫm ướt
Cơn bão lòng trôi theo nước miên man.
Nghe gió chướng gọi đông về rất sớm
Trên hàng cây còn thắm sắc lá vàng
Bên rừng tràm tiếng chim đùa nghịch ngợm
Điên điển ngó trời thả từng cánh lang thang.
Ta bậm môi bước qua mùa lận đận
Nhớ quên chi cho nước mắt cay xè
Lòng đã trót với súng sen hò hẹn
Thì ao đìa mới thiệt chốn dung thân.
Ta quay về nơi cắt rốn chôn nhau
Lời ru má vẫn ngọt ngào tươi trẻ
Con đắng cay thẳm sâu nghìn dâu bể
Má lưng còng lặng lẽ sẻ chia.
Không còn em – không còn những hơn thua
Vòng danh lợi ta cợt đùa ngạo nghễ
Ta so lại niềm tin như so từng chiếc đũa
Cho bữa cơm chiều thơm thảo rạ rơm.
Không còn em – không còn những trách hờn
Gió vẫn thổi – chướng – ừ thì gió chướng
Sen vẫn nở dẫu đã tàn mùa hạ
Người không thương thì mình tự mình thương.
THƯƠNG
ta thương em như sen vậy, em ơi
không ai ngắm thì tự mình soi bóng
có những lúc cuộc đời đầy trống rỗng
ta lại thèm nghe em dù là tiếng trách hờn
ta thương em như sen vậy, nhiều hơn
thân mảnh mai vượt qua mùa dông bão
có những lúc vết thương lòng đau đáu
em nhẹ nhàng xoa dịu một làn hương
ta thương em như sen vậy, bình thường
mà cay đắng chẳng làm gì nhau được
có những lúc đời nhấn chìm mơ ước
em vượt lên rực cháy một góc trời
ta thương em như sen vậy, tình ơi
những túng quẫn xâu thành dây lận đận
em chung thủy bên nép mình bên ao cạn
lá xanh tươi dù nắng hạ cháy phèn
ta thương em như sen vậy. Thương em…
Tác giả: Hữu Nhân